Sang nhà hàng xóm chơi về, con tôi thỏ thẻ nói lại điều mà con của người hàng xóm đã nói, nghe rồi mà tôi cứ suy nghĩ nhiều rất nhiều những điều mà mấy đứa trẻ nói với nhau......
Sáng nay (28/8/2022) vào quán bình dân ăn tô hủ tiếu mì chay, có một Chị khoảng 50 tuổi dẫn theo một đứa trẻ khoảng hơn 8 tuổi hỏi xin 2 ngàn. Tôi không cho, ăn xong trả tiền rồi đi ngồi quán cà phê mà trong đầu cứ suy nghĩ, không biết không cho 2 ngàn đúng hay sai ?...
Khoảng không gian cách nhau không xa lắm nhưng nhìn thấy mấy hình ảnh mà cảm thấy xót xa, đau lòng, đã mấy ngày tết Nguyên Đán (nhâm dần 2022) qua đi rồi nhưng trong đầu luôn suy ngh mà nhất mỗi khi ra đi ra đường, không biết nói với ai nên viết mấy dòng chia sẻ......
Phụ nữ là một nửa của cuộc đời người đàn ông, là một nữa nguồn lực để phát triển; là sự đóng góp cho việc bảo vệ an ninh quốc phòng, xây dựng quê hương đất nước....
Cuộc đời người trong đó có tôi, có những kỷ niệm, ký ức khó quên, không thể nào quên được, nhưng không phải lúc nào cũng nhớ mà khi có sự tình cờ ngẫu nhiên nó lại hiện về nguyên vẹn như còn những ngày tháng năm tuổi thơ. Tình cờ tôi chợt nhớ một vài trong những kỷ niệm, ký ức tuổi thơ của mình, xin......
Những chiếc “phà” thay thế “cầu khỉ” để người dân qua sông khi cần thiết, khi về quê đã nhiều lần nhìn thấy, có mấy lần tôi cũng đã qua sông bằng một trong những chiếc “phà”này. Nhưng lần này nhân dịp về quê cúng thanh minh, thấy mấy chiếc “phà” bập bềnh trên mặt sông nước, cảm thấy chút gì thơ......
Không hiểu vì sao trằn trọc không ngủ được, nên viết chuyện hài hước chờ đến giờ đi thể dục. Viết xong, đọc đi đọc lại cảm nhận nội dung mấy mẫu chuyện có gì đó ngồ ngộ, vui vui,… nên đăng lên trang web cá nhân để bạn hữu ai có quan tâm thì chia sẻ, phê bình, góp ý…...
Suy nghĩ, cảm nhận qua chuyến tham gia đi khám bệnh cấp thuốc miễn phí, tặng quà cho đối tượng thuộc diện gia đình chính sách, hộ nghèo. Xin chia sẻ, các bạn hữu có quan tâm đọc góp ý…...
Cũng như nhiều đêm đã qua, nhưng có lẽ đêm này có khác hơn, nằm trằn trọc ngủ không ngon giấc rồi suy ngẫm chuyện cuộc đời, chuyện cuộc sống xã hội,… Không biết làm sao, chỉ còn biết viết mấy dòng, mong được bạn hữu chia sẻ, góp ý, nếu có quan tâm…...
Ngày chủ nhật (05/7/2015), về quê đi ăn sáng, uống càphê với mấy anh bạn xong, về nhà nằm đọc tin bài trên Yahoo, đọc bài “Trước cau, sau chuối” trong kiến trúc phong thủy nhà truyền thống, của tác giả Xuân Thắng (Dân Việt – 05/7/2015), nội dung bài viết nói về kiến trúc hiện đại cũng cần suy nghĩ......
Giờ ngẫm lại mới cảm nhận sâu sắc hơn những lời góp ý, lời khuyên của người thân, bạn bè, của những người xung quanh thật là có giá trị, là lời cảnh báo, cần phải lắng nghe… Xin chia sẻ một số mẫu chuyện sau đây, nếu các bạn hữu có quan tâm…...
Hàng ngày, 5 giờ sáng đi thể dục, ngang qua những nơi công cộng không ít lần nghe những chuyện, gặp những việc “hè phố”, làm tôi suy nghĩ, bận tâm, không biết có cần vậy không… Xin chia sẻ mấy mẫu chuyện dưới đây để bạn hữu cùng suy nghĩ, bàn luận nếu có quan tâm…...
Mọi người thường bảo, việc gì qua thì cho nó qua đi, chứ nhớ làm chi cho mất vui, đôi khi còn khổ thân. Tôi cũng biết và luôn muốn như thế, nhưng thực tế cưộc sống đâu có dễ như vậy…...
Con người đâu ai biết, tạo được cuộc sống gia đình, hình dáng của mình, chỉ khi thực tế cuộc sống diễn ra, cha mẹ sinh ra người ấy có hình như thế nào thì phải chịu vậy thôi…...
Mưa nắng là chuyện bình thường của Trời, nhưng với tôi đôi khi đêm mưa lại gợi nhớ kỉ niệm của cuộc đời… Xin chia sẻ với bạn hữu, nếu có quan tâm - đọc góp ý, tôi rất chân thành cám ơn…...
Con người ai cũng muốn mình luôn có cuộc sống bản thân, gia đình luôn tốt đẹp, hạnh phúc,… Nhưng thực tế lại có người luôn gặp những điều bất hạnh, khó khăn trong cuộc sống, tình yêu, hạnh phúc gia đình,… Xin chia sẻ và rất mong được sự trao đổi, góp ý của mọi người…...
Tôi không ít lần nghe lời phê bình, “ai mà rảnh như mấy người, chuyện mình không lo mà lo chuyện của người khác” hay “ăn cơm nhà, đi lo chuyện hàng xóm”,… Tôi cũng đã mấy lần bị phê bình gần giống như thế…...
Nhận thức đúng, khi hành động chưa chắc đã đúng vì đôi khi còn phải phụ thuộc vào những điều kiện, sự tác động của xung quanh,… Tôi nghĩ, có lẽ em là như thế…...
Sau nhiều lần nghe điện thoại, nhận tin nhắn, không biết em hiểu – suy nghĩ như thế nào mà sao em lại có lời trách, thậm chí hâm dọa... Lẽ nào em nghĩ em, bạn của em hay ai đó là những nhân vật trong các tin bài viết của tôi......
Tôi muốn quên cho đầu mình nhẹ đi vì không phải suy nghĩ về những gì của tình yêu đã qua… Nhưng, khó quên vì mỗi khi có người hỏi thăm về tình cảm của tôi với em sao rồi, có người thì khuyên tôi “bỏ đi”…...