(ảnh được cập nhật từ Google - minh họa)
Ngày nay, từ quan sát nhìn nhận thực tế và qua các phương tiện thông tin đại chúng cũng đã phản ảnh rất nhiều về chuyện cuộc sống vợ chồng không còn chung thủy như cách đây vài chục năm. Đọc bài “Có ai ăn được ‘phở’ mãi bao giờ ?”, tôi thấy hay hay rất cần được chia sẻ, rút kinh nghiệm nếu ai có quan tâm đến hạnh phúc gia đình; nên xin Tác giả cho phép được đăng lại trên trang web cá nhân….
Người chồng ấy lao vào các cuộc tình vụng trộm, ăn ‘phở’ rồi chán cơm, bỏ bê vợ con. Vợ con nhận ra chồng thay đổi nhưng chẳng có cách nào, chỉ biết buồn và khóc.
Thế đấy, cái chuyện ‘chán cơm thèm phở’ vốn chẳng còn lạ lẫm gì. Chỉ là, lắm người không nhận ra, phở chỉ ngon khi còn nóng, còn cơm, dù nguội dù nóng vẫn rất cần và rất ngon.
Đàn ông hay ‘chán cơm thèm phở’, chán vợ nên muốn tìm người con gái khác. Cái đó người ta gọi là ngoại tình. Thực tế, cơm ăn mãi cũng chán, đổi món khác là phở, nhưng phở cũng chỉ là sự lựa chọn nhất thời, lúc mà cảm thấy hơi ngán cơm hay lúc tâm trạng không vui, mệt mỏi. Còn cơm mãi mãi vẫn là món ngon, vẫn là thứ mà người ta không thể nào bỏ được. Không có cơm, con người sẽ chẳng có sức sống, không thể nào chịu nổi.
Có những thứ mà khi ở gần, ta chẳng nhận ra nó quan trọng với mình. Trước khi đàn ông lấy vợ, họ luôn nghĩ, đó là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà cả đời này họ muốn gắn bó. Người đàn bà ấy yêu chồng, thương con, hi sinh cả tuổi thanh xuân cho chồng mình cũng chỉ mong nhận lại được tình yêu thương của chồng.
Chẳng ai dám mơ ước cao sang, chẳng ai cầu toàn, đàn bà đơn giản lắm, họ chỉ mong sẽ mang lại cho họ cuộc sống hạnh phúc chính là người chồng mà họ thương yêu. Nhưng cánh đàn ông thì không hiểu như vậy, họ luôn nhìn người đàn bà ngày ngày tất bật, chân tay bếp núc, người đầy mùi thức ăn bằng con mắt khác lạ. Họ nghĩ, sao vợ mình không được đẹp như cô ấy, cô nọ, sao dáng vợ mình không được đẹp như người ta.
Họ đâu có nghĩ được, mấy năm nay người đàn bà mà họ gọi là vợ chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Ngày ngày đi làm về nhà rồi lại lao vào bếp, nấu món nào thật ngon cho chồng. Ngày ngày đi làm về lại lao vào nhà, tắm tắm giặt giặt cho con. Thế nên, người vợ ấy chẳng có thời gian chỉn chu cho mình, chẳng có thời gian xem mình có đẹp hay không, đầu tóc có rối xù hay không. Người phụ nữ ấy chỉ nghĩ xem chồng mình có thoải mái không, ăn có ngon miệng không và có thấy vui không, con có khỏe không, có ốm sốt không…
Mỗi bữa cơm người vợ ấy nấu, chồng đều khen ngon. Nhưng ăn mãi, có một ngày chồng cảm thấy chán. Rồi chồng gọi điện nói với vợ ‘tối nay anh ăn bên ngoài, không về, em với con ăn trước’.
Thế là, người chồng ấy ăn nhậu với bạn, rồi đi ăn ‘phở’ ở đâu cũng không rõ nữa. Vợ thì cần mẫn ở nhà đợi chồng, ngóng chồng tận đêm. Cái đó người ta gọi là ‘chán cơm thèm phở’, đàn ông luôn như vậy, có vợ rồi lại không chịu vượt qua cám dỗ bên ngoài và thích của lạ.
Người chồng ấy lao vào các cuộc tình vụng trộm, ăn ‘phở’ rồi chán cơm, bỏ bê vợ con. Vợ con nhận ra chồng thay đổi nhưng chẳng có cách nào, chỉ biết buồn và khóc. Chồng đâu bận tâm tới người vợ như vậy. Cho tới một ngày, người chồng nhận ra, cái gọi là ‘phở’ ấy thật ra ai ăn cũng được, người khác ăn cũng được không chỉ riêng mình vì món ấy chuyên dành cho những người đàn ông chán cơm. Cơm mới là món chung tình, là món mà người ta có thể ăn cả đời được. Chán thì ăn ít hơn. Còn phở, có chán thì không buồn nuốt…
Chồng nghĩ về vợ, nhận ra, vợ mình mới là người phụ nữ luôn bên cạnh mình, dù mình có phạm lỗi lầm thì vẫn luôn được tha thứ. Còn người gọi là ‘phở’ kia, là cô bồ nào đó chỉ biết moi tiền của đàn ông cuối cùng cũng chỉ vì đồng tiền. Họ đã quyết định quay về bên vợ…
Thế đấy, cái chuyện ‘chán cơm thèm phở’ vốn chẳng còn lạ lẫm gì. Chỉ là, lắm người không nhận ra, phở chỉ ngon khi còn nóng, còn cơm, dù nguội dù nóng vẫn rất cần và rất ngon. Lúc đói có bát cơm thì còn gì bằng, nhưng bát phở thì không thể chắc dạ được như cơm. Nhớ ăn cơm nhé, vì chỉ có cơm mới đủ sức khỏe, đủ sự sống, còn phở, ăn nay mai là chán, lúc nhớ đến cơm lại chẳng còn cơm…
Đàn ông ngoại tình nên nhớ, vợ mình mới là người phụ nữ quan trọng nhất đời. Và hãy nên nhờ, đừng bao giờ từ bỏ hôn nhân chỉ vì những cám dỗ bên ngoài…
Xin được có mấy ý bàn luận thêm... Tôi nghĩ, bài viết “Có ai ăn được ‘phở’ mãi bao giờ ?” không chỉ chuyện gia đình giữa hai người mà điều quan trọng hơn cần phải được quan tâm đó là sự phản ảnh, sự báo động về chuẩn mực của nhân cách, đạo đức lối sống trong một bộ phận gia đình trong xã hội, trong đó không loại trừ cán bộ đảng viên đã ngày càng xuống cấp; nếu gia đình, tổ chức không kịp thời có biện pháp giáo dục, xử lý thì ngày càng nghiêm trọng hơn, sẽ ảnh hưởng như thế nào đến sự phát triển của xã hội…
Bạc Liêu, 4 giờ 25 phút ngày 12 tháng 4 năm 2015
Chú ý: Việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn http://nukeviet.vn là vi phạm bản quyền
Ý kiến bạn đọc