Anh không bao giờ muốn viết những dòng này, cũng như với lời nói không muốn nói với em như thế này đâu, mặc dù anh đã hứa với em là anh không viết mà có viết cũng không gửi cho em nữa, nhưng em hiểu thông cảm cho anh, vì anh nghĩ mình có trách với nhau, nên phải viết, phải nói…!...
Là người ai mà không trải qua thời tuổi thơ, có người thì người được sống chăn êm nệm ấm, có người lại sống trong cảnh nghèo khó cho đến khi trưởng, nhưng vận mệnh vẫn lận đận, tình duyên trắc trở... Suy ngẫm cuộc đời mà viết thành những dòng có khi không tròn nghĩa nhưng cũng tự đặt cho cái tên gọi......
Đâu phải có học thức thì yêu nhau rồi đến hạnh phúc, mà hạnh phúc chỉ đến với những ai biết tôn trọng, biết nhường nhịn nhau; biết điều chỉnh cái tôi của mình......