KHÔNG PHẢI TIẾT 2 NGÀN

KHÔNG PHẢI TIẾT 2 NGÀN
Sáng nay (28/8/2022) vào quán bình dân ăn tô hủ tiếu mì chay, có một Chị khoảng 50 tuổi dẫn theo một đứa trẻ khoảng hơn 8 tuổi hỏi xin 2 ngàn. Tôi không cho, ăn xong trả tiền rồi đi ngồi quán cà phê mà trong đầu cứ suy nghĩ, không biết không cho 2 ngàn đúng hay sai ?
"Đúng ! Không cho 2 ngàn là đúng." 2 ngàn không phải là số tiền nhiều, nhưng tôi cho 2 ngàn, còn bao nhiều người nữa cũng sẽ cho 2 ngàn (theo chủ quán ăn thì  người cứ xin như thế hàng ngày); điều quan trọng là cho tiền như thế cũng không giúp được họ, nếu họ thật nghèo, khó khăn; còn nếu họ không thật sự quá khó khăn, còn con còn cháu (đang dẫn theo đứa trẻ chắc là còn con cháu) thì cho chỉ 2 ngàn nhưng đó cũng là tạo điều kiện để họ tiếp tục lợi dụng trẻ em, lợi dụng lòng thương lòng của người khác... Nếu họ thật sự khó khăn phải đi ăn xin thì tại sao Chính quyền địa phương (cấp xã) sao không giúp họ hoặc lập thủ tục đưa họ vào Cơ sở Bảo trợ xã hội nuôi dưỡng chăm sóc (vì đã có luật, có quy định của cơ quan thẩm quyền).
 
Không cho 2 ngàn là đúng. Nhưng thiết nghĩ, không chỉ riêng ai mà mọi người cũng cần có ý kiến đề xuất; Cơ quan thẩm quyền cũng cần có trách nhiệm xem xét từng trường hợp cụ thể để có giải pháp giúp đỡ hoặc xử lý, không để người quá khổ còn phải dẫn theo trẻ em đi ăn xin, dù chỉ xin 2 ngàn; không để lợi dụng lòng thương của người khác...
 
Giải quyết vấn đề đi ăn xin, đặc biệt là dẫn trẻ em đi ăn xin cũng nhằm xây dựng xóm làng, đô thị văn minh; là sự quan tâm của Chính quyền, của cộng đồng xã hội đối với người yếu thế trong xã hội.

Tác giả bài viết: Nguyên Lê

Nguồn tin: Nguyễn Hùng Thái