Con người ai cũng muốn mình luôn có cuộc sống bản thân, gia đình luôn tốt đẹp, hạnh phúc,… Nhưng thực tế lại có người luôn gặp những điều bất hạnh, khó khăn trong cuộc sống, tình yêu, hạnh phúc gia đình,… Xin chia sẻ và rất mong được sự trao đổi, góp ý của mọi người…...
Tôi muốn quên cho đầu mình nhẹ đi vì không phải suy nghĩ về những gì của tình yêu đã qua… Nhưng, khó quên vì mỗi khi có người hỏi thăm về tình cảm của tôi với em sao rồi, có người thì khuyên tôi “bỏ đi”…...
Trong đời người không ai không có những kỉ niệm để nhớ cho đến khi không còn sống trên cõi đời này nữa. Tôi cũng thế, trong những kỉ niệm không thể nào quên trong đó kỉ niệm về chiếc áo blu (blouse) màu trắng......
Nếu gia đình giáo dục con cháu tốt, thì ngay từ bé các em các cháu đã biết thương biết giúp đỡ người người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống......
Sau một thời gian gặp lại, số phận vẫn đeo bám đời “Thằng Nhái”, vẫn chưa hết thăng, trầm... Tôi xin được tự sự đôi nét về cuộc đời của con người này…...
Đời người ai cũng có những lúc thăng, lúc trầm, nhưng có lẻ đời “Thằng Nhái” trầm nhiều hơn thăng. “Thằng Nhái” là cái tên mà người trong xóm đặt cho nó, vì nghèo khổ mà lúc còn nhỏ nó đã trầm mình dưới áo, ngoài đồng bắt cá, làm rộng,…lặng lội như con nhái. Tôi xin được tự sự đôi nét về cuộc đời......
Bài viết, phản ảnh hiện tượng một bột phận thanh thiếu niên đi chơi không về nhà mà người ta thường gọi là dân "Phố đêm", nhưng không hiểu vì sao gia đình để vậy, các cơ quan chức năng để vậy... Nếu không tích cực có biện pháp giáo dục, xử lý thì tương lai các em sẽ đi về đâu.......
Viết báo hay nói cách khác là viết phản ảnh thực tế đời sống, mà đi vào thực tế đời sống là có cái tốt cái hạn chế - cái xấu, cái đúng cái sai, cái khen cái phê phán thậm chí có cái phải được đấu tranh triệt tiêu…Ở đời người ta ai cũng thích được nói mình tốt hơn nói mình dở mình xấu, thích được......
Người phụ nữ thật đáng khen, vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà mà đặc biệt là hàng chục năm luôn chăm sóc cho người chồng bị bệnh nan y (suytha65n5 mãn)...