Hôm nay thứ bảy, không lên lớp, ngồi trong phòng nghỉ của Ký túc xá, Học viện hành chính quốc gia (cơ sở TP Hố Chí Minh), đọc lại những bài tôi đã viết; những viết trên mạng (facebook, yahoo), nội dung bài “Gửi em cơn gió hạnh phúc” (Theo khoangvangtrongtoi@gmail.com) cần suy ngẫm... Xin Tác giả cho......
Con người đâu ai biết, tạo được cuộc sống gia đình, hình dáng của mình, chỉ khi thực tế cuộc sống diễn ra, cha mẹ sinh ra người ấy có hình như thế nào thì phải chịu vậy thôi…...
Không biết phải làm gì khi cứ trằn trọc ngủ không ngon giấc là viết ra những suy nghĩ, với mong muốn chia sẻ và được bạn hữu góp ý…...
Một số cô gái trẻ không suy nghĩ về tương xa về hạnh phúc gia đình, đã dùng nhan sắc có được để tranh giành, chiếm đoạt tình yêu hoặc để đạt được tham vọng về nhu cầu địa vị, công danh, sự nghiệp, vật chất,... Rồi phải ngồi suy nghĩ mà ân hận, mà đau khổ, khóc thầm......
Là người ai mà không trải qua thời tuổi thơ, có người thì người được sống chăn êm nệm ấm, có người lại sống trong cảnh nghèo khó cho đến khi trưởng, nhưng vận mệnh vẫn lận đận, tình duyên trắc trở... Suy ngẫm cuộc đời mà viết thành những dòng có khi không tròn nghĩa nhưng cũng tự đặt cho cái tên gọi......
Đời người ai cũng có những lúc thăng, lúc trầm, nhưng có lẻ đời “Thằng Nhái” trầm nhiều hơn thăng. “Thằng Nhái” là cái tên mà người trong xóm đặt cho nó, vì nghèo khổ mà lúc còn nhỏ nó đã trầm mình dưới áo, ngoài đồng bắt cá, làm rộng,…lặng lội như con nhái. Tôi xin được tự sự đôi nét về cuộc đời......
Có những mối tình sâu nặng, nhưng cũng lắm trái ngang, hy vọng mênh mong như biển cả... Nhưng họ vẫn vững lòng tin vì tương lai tươi đẹp trong đó có tình yêu lứa đôi của họ......