Cuộc sống luôn có biến đổi, thăng trầm nên người ta hy vọng sẽ có một chổ dựa làm tin, ổn định tinh thần. Mẹ tôi từ bé đã chịu nhiều mất mát, đau khổ, với niền tin tuyệt đối vào Đảng thì niềm tin vào các ông cha trước mà trong đó có Cửu Huyền...
Sang nhà hàng xóm chơi về, con tôi thỏ thẻ nói lại điều mà con của người hàng xóm đã nói, nghe rồi mà tôi cứ suy nghĩ nhiều rất nhiều những điều mà mấy đứa trẻ nói với nhau......
Chiến tranh đã qua đi gần 40 năm, nhưng vào những ngày 30 tháng hàng năm càng làm cho tôi nhớ về về những tang thương do chiến tranh gây ra mà tôi nghe người kể và tôi đã chứng kiến......
Mùa xuân năm 1975, chiến thắng đế quốc xâm lược và bè lũ tay sai bán nước, trong niềm vui của dân tộc, lại có không biết bao nhiêu chiến sỹ, đồng bào đã vĩnh viễn ra đi, hoặc đã mất đi một phần thân thể... Những người còn lại, thế hệ hôm nay và mai sau nghĩ gĩ... Tôi xin bài tỏ cảm xúc của mình bằng......